Ngày đăng: Jan 17, 2016 11:18:58 AM
Ngày 04 tháng 5 năm 2012, tại Hội trường xét xử, Tòa án nhân dân tỉnh Quảng Ninh mở phiên tòa xét xử bị cáo Vũ Huy Đô, sinh năm 1985, trú tại tổ 3, khu Hồng Phong, phường Ninh Dương, TP Móng Cái, tỉnh Quảng Ninh. Bị cáo Vũ Huy Đô là đối tượng tham gia vụ án ‘Giết người” mà Tòa án nhân dân tỉnh Quảng Ninh xét xử trước đó và tuyên án tử hình đối với 2 anh em Nguyễn Tiến Phương và Nguyễn Tiến Chung. Sau khi vụ án xảy ra, bị cáo Đô bỏ trốn và bị bắt ngày 14/10/2011 khi thực hiện hành vi cướp tài sản tại huyện Vũ Oai, TP Hà Nội.
Theo cáo trạng, Nguyễn Tiến Phương là Giám đốc Công ty Quang Phát có đăng ký kinh doanh xuất nhập khẩu hàng hóa đông lạnh. Công ty của Phương thường cuất hàng qua khu vực bến Lục Chắn, xã Hải Sơn, TP Móng Cái. Khoảng ngày 27,28/5/2009, anh Lê Hữu Vinh là Phó Giám đốc Công ty TNHH Hồng Kông gọi điện cho Phương xin đi nhờ đường qua xã Hải Sơn để xuất hàng đông lạnh sang Trung Quốc nhưng Phương không đồng ý.
Chiều ngày 30/5/2009, Phương phát hiện anh Vinh đưa các anh Lê Văn Điệp và Nguyễn Minh Trí (tức Sỹ) cùng một số người khác vào Bến Lục Chắn xuất hàng; Phương chỉ đạo cho Bùi Hải Bài gọi điện cho Nguyễn Tiến Chung đưa người lên giải quyết. Lúc này, Chung đang đi cùng Vũ Ngọc Tuất (Thường gọi là Chấn điên), Chung nói lại với Tuất sự việc, bởi vậy tuất gọi Nông Văn Môn là người chuyên điều hành những người làm thuê ở Bến Lục Lầm yêu cầu Môn đưa người lên Lục Chắn để giải quyết đồng thời bảo Môn nói với Khiêm lấy xe ô tô của Chung để đưa người lên. Môn gọi Luân và Vũ Huy Đô là công nhân bôc hàng ở Bến Lục Lầm rồi Môn chở Đô đến chỗ Khiêm đợi; sau đó Môn, Đô, Luân lên xe ô tô BKS 14N-3078 do Tuất lái đi vào Lục Chắn. Khi đến cách Lục Chắn khoảng 1km thì cả nhóm dừng lại nói chuyện với Phương và Hải Bài đang đứng đợi sẵn ở đó; tại đây, Chung có mặt và đưa cho Tuất 01 khẩu sung ngắn; tiếp đó Môn, Đô, Luân lên xe 14N-3078 đi vào Lục Chắn.
Khoảng 17h cùng ngày, nhóm của Đô đến ngã 3 Lục Chắn thì gặp anh Sỹ và anh Điệp, thấy vậy cả bọn xuống xe. Khi tiếp cận các anh Sỹ và Điệp, Vũ Ngọc Tuất (Tức Chấn) hô: “Đánh chết mẹ chúng nó đi” thì Đô cùng bọn Luân dùng chân tay đánh vào đầu và mặt anh Điệp làm anh Điệp bị thương ngã xuống vệ đường. Anh Sỹ thấy vậy lao vào nhóm của Chấn thì bị Chấn dùng súng bắn một phát vào đùi trái làm anh Sỹ ngã xuống đường. Sau đó, Chấn hô Môn, Đô, Luân khiêng các anh Điệp và Sỹ lên xe ô tô rồi cả bọn về Bến Lợn, đến nơi Tuất chỉ đạo Môn, Đô, Luân khiêng các anh Điệp, Sỹ xuống đò sắt do người Trung Quốc chờ để đưa 2 anh sang Trung Quốc, sau đó Đô cùng đồng bọn quay về Móng Cái.
Tiếp đó, Nguyễn Tiến Chung và Vũ Ngọc Tuất sang Trung Quốc và đã cùng với La Vĩnh Ký, Huyên Hán Miên, Trương Tôn Vũ, Chu Quân và Lão Chảy (Quốc tịch Trung Quốc) giết chết anh Điệp và anh Sỹ, vứt xác anh Sỹ tại sông Ka Long thuộc địa phận thị xã Đông Hưng, Trung Quốc, còn xác anh Điệp được cho vào bao vứt tại khu vực Thập Vạn Đại Sơn, Trung Quốc.
Tại phiên tòa, sau phần xét hỏi, Đại diện Viện Kiểm sát luận tội giữ nguyên quan điểm truy tố bị cáo và cho rằng hành vi của bị cáo Vũ Huy Đô phạm tội “Giết người” theo qui đinh tại Điểm a, n Khoản 1 Điều 93 Bộ luật Hình sự, bị cáo phạm tội trong trường hợp đồng phạm, giết nhiều người và có tính chất côn đồ nên cần phải xử lý thật nghiêm hành vi của bị cáo.
Trong phần trình bày quan điểm bào chữa cho bị cáo Vũ Huy Đô, Luật sư Đinh Đức Trung nêu rõ quan điểm: “Việc sử dụng vũ lực xâm phạm đến tính mạng, sức khỏe anh Trí, anh Điệp của những cá nhân có liên quan là hành vi vi phạm pháp luật Hình sự và là một tội ác cần phải nghiêm trị; việc các cơ quan tiến hành tố tụng tiến hành điều tra, truy tố, xét xử những người có liên quan đến vụ án là hành vi đúng đắn theo qui định của Bộ Luật Tố tụng Hình sự nhằm xử lý người phạm tội đồng thời bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của công dân, và trong bất cứ trường hợp nào, khi đã có hành vi “Giết người” và hậu quả chết người như đã xảy ra thì một điều không thể khác được đó là cần phải tìm và tìm cho ra những cá nhân đã thực hiện hành vi giết đó để xử lý theo qui định của pháp luật Hình sự, có như vậy thì mới đảm bảo được công bằng và sự bình yên cho mỗi người dân, mỗi mái ấm gia đình.”
Tuy nhiên, Luật sư cho rằng: “Với việc xử lý tội phạm, Bộ Luật Hình sự cũng đã xác định một nguyên tắc cơ bản đó là : “Chỉ người nào phạm một tội đã được Bộ Luật Hình sự qui định mới phải chịu trách nhiệm Hình sự” tại Điều 2 của Bộ Luật, hiểu rộng ra đó là: “Phạm tội nào thì chỉ phải chịu trách nhiệm Hình sự về tội đã phạm”- đó chính là tinh thần của Điều Luật”; do vậy, “việc xem xét đánh giá chứng cứ để kết luận và đưa ra phán quyết về hành vi phạm tội nói chung và tại phiên tòa này nói riêng đối với bị cáo Đô là một vấn đề cực kỳ quan trọng và cần phải thận trọng để tránh oan, sai để đảm bảo tính nghiêm minh của pháp luật.”
Về nội dung vụ án, Luật sư không phản đối quan điểm của Vị đại diện Viện Kiểm sát giữ quyền công tố tại Tòa phát biểu kết luận hành vi khách quan của bị cáo Vũ Huy Đô trong vụ án, tuy nhiên Luật sư không đồng tình với với việc xác định tội danh “Giết người” mà đại diện Viện Kiểm sát đề nghị áp dụng đối với Bị cáo bởi bị cáo Đô không có ý chí giết người như cáo trạng của Viện kiểm sát, cụ thể: Đô là người được ông chủ là Môn gọi đi không biết mục đích là gì, có thể nói là quan hệ giữa Đô và Môn là quan hệ phục tùng, hành vi của Đô là bị Môn sai khiến, việc kết luận Đô và đồng bọn có ý chí “Giết người” theo quan điểm của Viện Kiểm sát là điểm mấu chốt để buộc tội Đô là đồng phạm với hành vi giết người tại Trung Quốc, song các tài liệu có trong hồ sơ không có tài liệu nào thể hiện là Đô biết trước việc các Bị hại sang Trung Quốc sẽ bị giết chết, thực tế Đô cũng không tham dự vào bất kỳ quá trình nào liên quan đến hành vi “Giết người”, bởi hành vi đó xảy ra sau khi Đô, Luân, Môn về Móng Cái, hành vi đó do Tuất và các đồng phạm khác của Tuất thực hiện.
Tiếp theo, ý chí không phải là giết người của Đô, theo Luật sư đã phân tích thể hiện ở các hành vi khách quan đó là: Trước nhất, Đô không biết gì trước về việc mâu thuẫn giữa các bên, với tư cách là người làm thuê cho Môn, khi Môn gọi đi thì Đô là người thừa hành, đến khi Tuất hô đánh thì Đô thực hiện, điều này thể hiện hành vi của Đô đơn thuần là người thừa hành mà không phải là người xắp xếp hay lập chương trình tấn công các Bị hại để sau đó những người khác thực hiện hành vi giết người. Hành vi khách quan của Đô và các đồng phạm trong vụ án này là dùng chân tay đánh gây thương tích cho Bị hại khiến Bị hại thương tích không còn khả năng chống trả, khi đưa các anh Điệp, Trí xuống đò thì 2 người này ở tình trạng đã bị xâm phạm về sức khỏe (chưa tử vong); xét về mối quan hệ nhân quả thì: Do Đô, Môn, Luân đánh dẫn đến các anh Điệp, Trí bị thương, đây chính là mối quan hệ nhân quả giữa hành vi của Đô và hậu quả mà Bộ luật hình sự qui định là một trong những căn cứ để xác định tội phạm.
Điểm mấu chốt để xem xét hành vi của Đô trong vụ án này, Luật sư cho rằng đó là việc xác định ý thức chủ quan của Bị cáo đối với hậu quả của tội phạm đó là việc anh Trí, Điệp chết. Tài liệu trong hồ sơ thể hiện: Đô không biết, hoàn toàn không thể biết, không thể dự doán trước được hành vi đánh gây thương tích, đưa Điệp và Trí xuống đò là điều kiện cho tội phạm giết người xảy ra sau đó, lại xảy ra với một khoảng cách về thời gian và không gian xa; sau khi đánh, Đô về Móng Cái không hề biết diễn biến sự việc sau đó Chung, Tuất sang Trung Quốc với mục đích gì và việc này không nằm trong ý chí và nhận thức của Vũ Huy Đô.
Lụât sư cho rằng: Do không có căn cứ chứng minh ý thức chủ quan của Bị cáo đối với hành vi giết người của Tuất và những người khác ở Trung Quốc nên không có căn cứ pháp luật để kết luận bị cáo Đô phạm tội “Giết người” như cáo trạng của Viện Kiểm sát. Hành vi của bị cáo trong vụ án này mới chỉ dừng lại ở việc dùng vũ lực tấn công các bị hại gây thương tích, do vậy Luật sư đề nghị HĐXX xem xét cân nhắc kỹ lưỡng để kết luận về hành vi của bị cáo Vũ Huy Đô để đảm bảo xét xử đúng người đúng tội, đúng pháp luật theo qui định của Bộ Luật Hình sự.
Cuối cùng, Luật sư đề nghị HĐXX căn cứ qui định của Bộ Luật Hình sự không chấp nhận quan điểm luận tội “Giết người” mà Đại diện Viện Kiểm sát đề nghị áp dụng đối với Bị cáo.
Tuy nhiên, sau khi nghị án, HĐXX chấp nhận quan điểm của Viện Kiểm sát, tuyên bị cáo Vũ Huy Đô phạm tội “Giết người” với vai trò đồng phạm theo qui định tại Điều 93 Bộ Luật Hình sự.
Nguồn: Luật sư Trường An Hưng